HÓT SẮP ĐƯỢC ẤY !

HÊ HÊ ! xin lỗi anh học báo chí cách giật tin câu vìu ...


hình để ngắm (minh họa)
Bạn biết gì về mại dâm ? - " Mại dâm" nghề này đã có từ thời nảo thời nao không ai biết nữa , chỉ biết ngày xưa người ta gọi những cô nàng làm nghề này là kĩ nữ , gái lầu xanh ...bây giờ người ta gọi những người hành nghề mại dâm là cave , đĩ , bớp , hàng , heo , phò phạch nhiều khi còn gọi chua chát bằng tiếng nóng là " hotgil " , "chân dài "( với từng đối tượng )..."mại dâm" là một nghề mà là một nghề thật chứ đùa à ! họ làm nghề này dựa vào chính sức lực bản thân và tạo hóa của họ, không kể là nam hay nữ mỗi khi họ đi làm là họ phải phục vụ khách như bao nghề khác ấy là làm sao phải vừa lòng khách thì may ra lần sau họ còn đến, họ còn nhớ hoặc dù chỉ một lần gặp nhau nhưng cũng tạo ấn tượng cho cả "địa bàn" người đã ngủ với em sẽ nói với bạn "ở đó , ở khu đó có cave..." vậy là khách lại tìm về ...



Là nghề thật đấy, nhưng nghề này là bất hợp pháp vì không được luật cho phép. Các giá trị đạo đức cũng không đồng ý việc con người làm nghề này hay có chút tôn trọng nào ...người ta tìm đến nghề mại dâm do nhiều nguyên nhân lắm, ngồi liệt kê cả ngày không hết, nhưng ta có thể chia ra làm hai nguyên nhân chính đó là: nghề tìm đến họ và Họ tìm đến nghề, tuy là hai nguyên nhân nhưng rất khó phân biệt rạch ròi được vì nó rất mông lung.



Trường hợp họ tìm đến nghề , trong thời buổi hiện nay khi mà cuộc sống bộn bề với cơm áo gạo tiền , tiêu thì dễ mà kiếm được đồng tiền thì khó, có tri thức hay không thì không biết nhưng lười biếng lại thích tiêu xài không muốn lao động nặng nhọc để kiếm tiền vì thế nhiều người cả nam, nữ đồng ý với người trả tiền cho mình để thỏa mãn cho khách, lần đầu thấy dễ kiếm mà lại sung sướng nên làm lần hai lần ba và rồi chuyên nghiệp khi nào không hay ... 



Nhà nghèo, bố mẹ ốm, em đi học, cần tiền gấp nên nhắm mắt xuôi tay làm vậy để lấy tiền gửi về quê cho gia đình...những lời này thì mọi người chỉ cần theo chân các vụ bắt mại dâm khi lấy lời khai chắc phải 95% gái mại dâm nói như vậy, cũng chính vì thế mà người đời có câu "Đừng nghe cave kể chuyện, đừng nghe con nghiện trình bày". Nghe thì ai cũng đáng thương cả nhưng tại sao chỉ có một bộ phận con người kia chọn lựa con đường ấy? tất cả là do họ quyết định cuộc sống của mình.



Có người cũng chẳng phải là khó khăn , điều kiện kinh tế khá giả đấy nhưng lòng tham bao giờ biết đủ vì thế cũng làm mại dâm kiếm thêm tiền , những đối tượng như thế này phần lớn là những loại cao cấp hoặc cũng là hót này hót kia chân dài này chân dài kia ...họ cặp với một đại gia tầm cỡ nào đó và với tư duy kiểu không $ thì cạp đất mà ăn à ! đây là loại đáng khinh nhất vì chúng sống với cái mặt nạ giả tạo đáng khinh tởm 



Loại nữa là loại dâm đãng ưa thích cuộc sống nhục dục tìm thấy sự thăng hoa mỗi khi quan hệ (loại này thì chắc cũng hiếm nhưng không phải không có), họ lấy tiền nhưng không phải vì tiền mà vì tình như mấy ông đòi hợp pháp hóa ngành nghề ấy chẳng hạn.



Trường hợp nghề tìm đến họ, có thật nhiều nguyên nhân lạ lùng và lực cười chỉ là chơi nét nhưng không mang tiền thằng chủ nét nó bắt quan hệ sau đó được tiền, lần sau lên mạng cầu cứu hiệp sĩ mạng dân dần cũng thành mại dâm vậy.


Buôn người, nhiều phụ nữ nhẹ dạ bị những lời đường mật của những kẻ "Sở Khanh, Mã Giám Sinh"...mà theo chúng ra nước ngoài với ước mơ sẽ đổi đời với mức thu nhập cao, công việc nhẹ nhàng rồi bất ngờ bị bán vào nhà chứa mà cũng không hay biết, đích đến là các quán càfe, karaoke, massage, quán bia trá hình ở các thành phố. Rơi vào tay các chủ chứa và lấy gì ra để nuôi thân? ban đầu chúng nói nhẹ, mua đồ đạc cho... không nghe thì chúng đánh chọn lựa cuối cùng là gật đầu.


Nợ tiền, vì đền nghĩa ai đó người ta sẵn sàng hi sinh bản thân để đền ơn ...Kiều trong Nguyễn Du là người như vậy, những người như thế này còn đáng kính trọng hơn những người mà giới trẻ nói là"nát trinh có nết còn hơn còn trinh mà rách nát tâm hồn" ... 

Trong hai nguyên nhân trên thì trường hợp mà nhà nghèo, nợ lần mà đi làm nghề ta có thể xét họ tìm đến nghề hay nghề tìm đến họ đều được.
Nghề bạc, bởi vì không ít người cho đến già vẫn đi làm cái nghề bị cả xã hội khinh thường, ấy vậy vì đâu? nó phục vụ cho nhu cầu dục vọng, chúng ta thừa nhận có cung ắt có cầu và theo đó cơ quan có thẩm quyền phải tính đến chuyện hợp pháp hoá cái nghề ấy ...ý kiến đó đây. Dục vọng và lòng tham đều tồn tại trong con người nhưng đó không phải bản chất của con người, bản chất của con người luôn hướng tới "chân thiện mỹ" việc đánh đồng như vậy là suy diễn vô căn cứ của những kẻ có biến chất về tư tưởng, đạo đức.


Hợp pháp hóa, hợp pháp hóa?! một cuộc cách mạng ý thức, một cuộc giải phóng phụ nữ ...rất nhiều người nói hợp pháp hóa sẽ có nhiều lợi ích, bởi vì họ nhìn vào thực tại hiện nay thứ nhất đây là nhu cầu thực tế, có thực, hàng ngày hiện hữu và diễn ra sôi động vì vậy phải được hợp pháp hóa? nhưng bạn có nghĩ Việt Nam sẽ là một cách đích của bọn buôn người từ các quốc gia đến Việt Nam? Chỉ nghĩ đến thôi mà ta đã không khỏi cảm thấy rùng mình.



Làm gái mại dâm , ai muốn? Trong cái xã hội mà cái đạo đức còn quá cao thì kể cả luật pháp cho phép thì đạo đức xã hội phương đông cũng không thay đổi cách nhìn nhận, luật pháp quan trọng nhưng không phải là vạn năng. Ví dụ nhà nước hợp pháp nghề này đi thì con cái anh chị em họ có thay đổi cách nhìn về họ? - chưa chắc ! 



Mẹ mày làm nghề gì ? - Cave ! ...Bọn trẻ bĩu môi và vẫn lảng tránh đứa bé, cái xã hội không đồng ý cho việc như thế, vậy đấy. Các vị đừng nghĩ cứ có luật là thay đổi được tư duy, hàng ngàn năm rồi nếu tư tưởng đó hủ lậu, thối nát thì ta sẽ loại trừ nhưng tư tưởng coi mại dâm là một tệ nạn nó đâu có thối nát lạc hậu mà khiến người dân thay đổi?



Bây giờ các vị có thể đi hỏi các cô gái mại dâm câu hỏi như thế này: "Em có muốn làm nghề như thế này không ? "tôi tin chắc 99,9% là đều bảo anh, chị bị điên à? ai lại muốn làm nghề này ...Người trong nghề còn không muốn làm nữa là muốn người khác sa chân vào hợp pháp để bảo vệ quyền lợi, để họ đường hoàng mà làm những người hiện đã và đang làm sẽ vui đấy nhưng bao nhiêu người sẽ sa chân vào con đường này nhỉ? một trăm, một nghìn hay một triệu ....???? vậy thì mục đích của ta là bảo vệ quyền lợi là cho mại dâm là ích hay hại? 



Đưa vào hợp pháp hóa để bảo vệ quyền lợi cho những người làm nghề mại dâm một giá trị nhân văn nghe có vẻ lớn lao quá, mà cái gì lớn quá người ta thường không nhìn thấy hết toàn diện...Các vị có bảo vệ hết được cho họ không? luật nhà nước đưa ra nhưng dưới đó bọn đàn anh đàn chị, bảo kê nó còn có luật rừng...kiện nó ư? còn lâu nhé, vậy là ngoài mại dâm hợp pháp thì còn có mại dâm bất hợp pháp...Khi mà họ tiếp khách số tiền ngầm rất lớn chui vào tay bảo kê, chủ chứa nếu không nộp thì biến đi địa bàn khác, hay sẽ bị đòn nhừ tử vậy là luật vẫn chỉ đến được với một bộ phận nhỏ của tảng băng chìm...và khi điều tra, theo dõi có phát hiện thì cũng xử lý được rất ít vì không làm xuể, các vị trách bây giờ số đối tượng không ngừng tăng và có diễn biến phức tạp? vậy thì khi hợp pháp liệu các vị có thể quản nổi? Chuyện không cấm được thì cho phép đó chính là thể hiện sự bất lực của cơ quan quản lý, đặc biệt khi còn là những đại biểu cho người dân tại cơ quan quyền lực tối cao.



Nếu hợp pháp, người ta sẽ tìm đến mại dâm mà xả xì choét đồng nghĩa những nguy cơ từ các bệnh liên quan đến tình dục sẽ có diễn biến phức tạp hơn? ngành y liệu đáp ứng đủ và đảm bảo an toàn cho cả khách và người lao động? Với chất lượng bệnh viện ở ta thì có vẻ rất xa vời đặc biệt là khi có sự tồn tại của mại dâm hợp pháp và bất hợp pháp. Chất lượng dân số sẽ đi về đâu khi những bệnh liên quan đến tình dục phát triển không kiểm soát được?.



Vậy là có nên hợp pháp mại dâm hay không? Nói thì thật hay và nhân đạo vì được gắn với mấy từ hoa mỹ đấy bảo vệ quyền lợi, cách mạng tư tưởng, giải phóng phụ nữ, đem lại kinh tế...nhưng đó chỉ là cách nói của mấy tay ngụy quân tử mà thôi. 



Với người muốn "giải phóng" thiết nghĩ nên gom vào máy bay mang sang mấy nước có nền công nghiệp tình dục để họ thỏa ước mong giải phóng còn nước ta mà làm chuyện ấy thích có khác chi từ bỏ "xây dựng xã hội công bằng, dân chủ, văn minh". 
Bô nút nhé_______________________________________



ĐỨC: SỰ THẬT ĐỚN ĐAU SAU 'MẠI DÂM HỢP PHÁP'




Khi Đức hợp pháp hóa nghề bán dâm cách đây hơn 1 thập kỷ, các chính trị gia hy vọng chính sách này sẽ tạo điều kiện tốt hơn và tự chủ hơn cho lao động tình dục. Nhưng thực tế lại không diễn ra như vậy.




Tại ngôi làng nghèo Sanandrei ở Romania, phần lớn ngôi nhà rách nát, còn đường thì lầy lội. Khoảng 80% thanh niên ở đây thất nghiệp; gia đình nào có một mảnh vườn để trồng rau, khoai tây là đã cảm thấy may mắn lắm.



Nhắm mắt đưa chân



Alina, đi bốt lông và mặc quần bò, đang đứng trước nhà của bố mẹ, những người thuộc lứa cao tuổi nhất làng. Cô kể về lý do cô muốn đi khỏi nhà cách đây 4 năm, khi vừa bước sang tuổi 22. Cô kể về bố mình, một người đàn ông nghiện rượu và hay đánh vợ, thậm chí nhiều khi còn lạm dụng cả con gái mình. Alina không có việc làm và không có tiền. Thông qua người yêu của bạn mình, Alina nghe rằng ở Đức có thể kiếm tiền dễ hơn, rằng mỗi gái mại dâm có thể dễ dàng kiếm 900 euro mỗi tháng.



Thấy mọi thứ ở Sanandrei chẳng có gì tốt đẹp, Alina nghĩ đến việc sẽ có phòng ngủ, nhà vệ sinh riêng và không cần tiếp nhiều khách lắm. Mùa hè năm 2009, cô và người bạn gái mượn xe hơi rồi lái sang Hungary, Slovakia, Czech rồi cuối cùng là thủ đô của Đức. Câu lạc bộ mà Alina tìm đến áp dụng chính sách một giá, nghĩa là khách hàng phải trả 100 euro rồi muốn quan hệ bao nhiêu lâu và bao nhiêu lần trong ngày thì tùy.



Alina cho biết, mọi thứ diễn ra rất nhanh. Cô phải giao hết quần áo cho chủ rồi nhận lại toàn đồ lót để mặc. Chỉ vài giờ sau khi đến, Alina đã phải đón tiếp những khách hàng đầu tiên. Alina cho biết, khi cô không chiều khách thì ngay lập tức bị trừ lương.



Khách làng chơi ở Berlin thường trả tiền ngay ở lối vào. Nhiều người mang theo ma túy để tăng khoái cảm và có thể quan hệ cả đêm. Trước phòng Alina thường có nhiều khách xếp hàng chờ, đến nỗi cô không còn buồn đếm xem đã có bao nhiêu người lên giường với mình.



Tình dục mạo hiểm



Alina cho biết, cô và những gái mại dâm khác phải trả cho chủ chứa 800 euro mỗi tuần. Cô phải ngủ chung giường với 3 cô gái. Trong phòng không có đồ đạc gì khác. Tất cả những thứ mà cô được nhìn thấy ở Đức là cây xăng Esso ở góc đường, nơi cô được đến để mua thuốc lá và đồ ăn nhẹ, nhưng lúc nào cũng có bảo vệ theo sát. Thời gian rảnh, Alina bị giam trong câu lạc bộ.



Các công tố viên biết rằng, phụ nữ trong những câu lạc bộ như vậy phải chấp nhận quan hệ tình dục qua đường miệng, đường âm đạo và hậu môn, thậm chí quan hệ cùng lúc với cả nhóm đàn ông. Nhiều khách hàng không dùng bao cao su. “Tôi không được phép nói không với bất kỳ điều gì”, Alina kể. Trong thời gian kinh nguyệt, cô phải nhét bọt biển vào âm đạo để khách hàng không phát hiện ra.



Alina cho biết, cô ít khi bị đánh đập dã man. “Họ chỉ cần nói rằng họ quen biết nhiều người ở Romania để có thể tìm hiểu gia đình chúng tôi. Thế là đủ”. Khi gọi điện về cho mẹ, Alina nói dối rằng, cô đang sống rất tốt ở Đức. Một lần được chủ chứa trả 600 euro, cô đã gửi về cho gia đình.



Câu chuyện của Alina không phải hiếm trên đất Đức. Các tổ chức nhân đạo và chuyên gia ước tính có đến 200.000 lao động tình dục đang hoạt động ở đây. Nhiều nghiên cứu cho biết, 60 - 80% bé gái và phụ nữ ở đây là người nước ngoài, phần lớn đến từ Romania và Bulgaria.



Cảnh sát không thể giúp gì cho những người như Alina. Các chủ nhà chứa đều chuẩn bị sẵn sàng đối với với các đợt kiểm tra của chính quyền, và họ cũng dặn gái mại dâm cách khai với cảnh sát. Thường thì các cô gái như Alina vẫn khai họ biết về các nhà thổ qua mạng internet và biết rằng, kiếm tiền ở một nhà thổ tại Đức khá dễ dàng, nên họ tự mua vé xe buýt rồi đến đây một cách tự nguyện.



Dường như cơ quan chức năng giám sát khu vực đèn đỏ phải nghe những lời nói dối đó không biết bao nhiêu lần. Mục đích của họ là che giấu mạng lưới buôn bán người, với rất nhiều phụ nữ bị bán tới Đức và bị bóc lột tối đa. Có vẻ các lao động tình dục được tự do làm điều họ thích, được hưởng lợi từ hệ thống bảo hiểm xã hội, làm công việc mang lại hứng thú và có tài khoản với số dư đáng kể ở ngân hàng.



Thị trường khổng lồ



Năm 2001, Quốc hội Đức thông qua luật bán dâm nhằm cải thiện điều kiện lao động cho phụ nữ làm trong ngành công nghiệp này. Theo đó, phụ nữ có thể kiện đòi lương cao hơn và được hưởng lợi từ các chương trình bảo hiểm lương hưu, y tế và thất nghiệp. Mục tiêu của luật là biến mại dâm trở thành nghề giống như nhân viên ngân hàng hay y tá, nghĩa là được chấp nhận thay vì bị tẩy chay.



Những nhà tuyên truyền trong ngành công nghiệp tình dục lúc đầu thấy hài lòng khi luật được thông qua. Bộ trưởng Các vấn đề gia đình Christine Bergmann từng nâng ly sâm-panh với lãnh đạo đảng Xanh Kerstin Müller cùng bà chủ điều hành một nhà thổ ở Berlin Felicitas Weigmann chúc mừng luật được chấp nhận. Ba người phụ nữ này ăn mừng sự thực rằng, đàn ông ở Đức từ đó có thể vào nhà thổ mà không cần vấp phải trở ngại nào nữa.



Ngày nay, giới cảnh sát, các tổ chức hoạt động vì phụ nữ và chính trị gia quan tâm đến vấn đề mại dâm đã nhận ra luật mang mục đích tốt đẹp đó thực chất lại là chương trình bao cấp cho chủ chứa và biến thị trường này trở nên hấp dẫn hơn đối với những kẻ buôn bán phụ nữ. Ước tính chỉ riêng Berlin đã có 500 nhà thổ đang hoạt động. Nhiều nhà thổ gần biên giới Pháp, Anh và Ý.



Nhà nghiên cứu xã hội Andrea Weppert cho biết, số lượng lao động tình dục từ khi có luật đến nay đã tăng gấp 3 lần, và rất đông trong số họ phải làm việc cả ngày và đêm. Dù điều kiện làm việc, ăn ở ngày càng tồi đi, nhưng nhiều phụ nữ vẫn đổ về Đức. Nhiều chủ nhà chứa xác nhận Đức đang là thị trường mại dâm lớn nhất trong Liên minh châu Âu.



Nhiều cuộc khảo sát cho thấy gái mại dâm bị trầm cảm, rối loạn tâm lý và nghiện ma túy chiếm tỷ lệ cao hơn nhiều so với dân số chung. Bộ trưởng Tư pháp Đức và đại diện cảnh sát đều thừa nhận tình trạng của gái mại dâm không hề được cải thiện gì từ đó đến nay. Thậm chí sức khỏe của họ còn tồi tệ hơn, tỷ lệ nghiện ma túy cao hơn. Cảnh sát ước tính 50 - 90% gái mại dâm bị buộc phải bán dâm một cách không tự nguyện.



> Hà Lan đối phó mại dâm



Hà Lan hợp pháp hóa mại dâm trước Đức 2 năm. Trước tình trạng nạn buôn bán phụ nữ vẫn gia tăng sau khi Hà Lan hợp pháp hóa mại dâm, chính quyền thành phố Amsterdam, nơi có khu đèn đỏ nổi tiếng, đang đề xuất một số biện pháp đối phó, như yêu cầu nhà thổ đóng cửa vào đầu giờ sáng, gái bán dâm phải nói được ít nhất một trong bốn thứ tiếng: Hà Lan, Anh, Đức hoặc Tây Ban Nha để tránh bị lợi dụng, hoặc họ phải đăng ký thông tin cá nhân với chính quyền.








_______________________________________________________________________________________

Đăng nhận xét

0 Nhận xét